
Anh Yêu Dấu,
Tháng Tư đen, đen như bao nhiêu triệu trái tim khi phải rời xa quê hương thân yêu cùa mình, khoác vào chiếc áo viễn xứ với những niềm đau bất tận, không còn nỗi buồn nào bằng nỗi buồn cha mẹ xa con, vợ chồng ly biệt, kẻ mất, người còn.
Buồn cho vận nước xoay tròn
Buồn cho kẻ mất, người còn tha hương
Lạc nhau trăm hướng mười phương
Biệt ly tan tác lệ vương mắt người
Không thể nào diễn tả cho hết những nỗi niềm biệt ly khi phải xa cách người thân thương của mình phải không anh ? Em vẫn biết và hiểu trên đời này không có gì là vĩnh cửu, tất cả đều là tạm bợ, những lúc không có anh bên cạnh, em cảm thấy mình lạc lõng bơ vơ, bất lực trong tình yêu, nỗi cô đơn, buồn chán dâng cao khôn cùng, anh có nhớ đến em như em đang nhớ anh không ? rồi tự hỏi, tại sao ta yêu nhau ? Tại sao chúng ta không mãi gần kề nhau, em như con hải âu mãi đi tìm tình yêu nơi biển cả, và anh là những cơn sóng thần đến rồi đi cho thế gian sầu muộn ?
Cất tiếng gọi
Tình yêu miên viển
Ta có nhau
Rồi cách biệt chia xa
Cơn mê tình ái
Hạnh phúc trôi qua
Bao trái đắng
Bên ta còn chua xót
Xin hãy gọi nhau
Bằng yêu thương mật ngọt
Dẫu mai đời chia cách
Chẳng còn vương
Một ngày có nhau
Cũng đủ một lần thương
Ðừng đánh vỡ
Tấm gương tình anh nhé ?
April 2011
ÐHH
No comments:
Post a Comment